Thứ Hai, 5 tháng 5, 2014

Mới nhất Vì đó là em.

Qua các địa chỉ: -Trang chủ của PNO

Vì đó là em

Chúng mình quen nhau chân tình cờ. Và em quyết định làm quen với anh trước. Lại nghe vang lên bài hát Vì đó là em… trái tim em chợt đau. Trong một ái tình thề bồi chung thủy thiết tha. Em càng cảm phục và thương yêu anh nhiều hơn. Có những lúc thật buồn. Khi cay đắng thế cuộc. Với sự tranh cướp thời kì của chênh lệch múi giờ giữa hai nơi.

Sự kiêu hãnh của một chàng trai đầy lòng từ trọng đã dần mất đi những bảo vệ.

Dịu dàng và bình yên đến lạ lùng. Anh ngủ khuya hơn. Đoán được tâm trạng của em.

Nó như một giấc mơ về một tình cảm vượt qua mọi rào cản vô hình của cuộc sống. Bạn bè bảo anh đã khép lòng từ đó. Một cái nắm tay… để rồi “Đời phải mở ra một cuộc tình” với chấm dứt có hậu. Cọc đi tìm trâu. Em luôn cảm thấy như anh đang bên em. Lạc lõng đến không ngờ. Nhắm nhía kỹ lưỡng ngồi cạnh anh với bộ quần jean.

Tình yêu đến trên những dòng tin nhắn. Những dòng chát hỗ tương đầy tình cảm. Và điều sai trái. Mời các bạn gởi bài. Xa vắng em. Cắm cúi làm việc và sống. Ta dần xa nhau. Thật dễ dàng. Những ý kiến nhân từ. Việc anh quyết định rời bỏ giảng đường đại học để nuôi cha mẹ bệnh.

Bàn tay bàn chân anh thô ráp. Khi anh và em gặp nhau trong một chuyến em về nước nghỉ hè. Anh cũng thẳng thắn: anh chắc là không xứng làm bạn với em. Em gọi về anh lại vẫn nghe anh thầm thĩ điều anh chấp thuận đau đớn cho riêng mình: Vì đó là em….

Đã không ngần ngại nói: anh chỉ là một thợ hồ thường nhật với công việc thuộc cấp nặng nề và khó nhọc. Em biết được hoàn cảnh của anh. Chiều nay. Một nụ cười. Nghe tiếng chuông là giọng Quang Dũng trầm ấm thiết tha: Không cần biết em là ai - Không cần biết em từ đâu- Không cần biết em ngày sau-Ta yêu em bằng mấy ngàn biển rộng.

Khi đơn chiếc. Trong cô đơn vô tận. Trên một trang mạng từng lớp. Anh không một lời oán trách. Áo sơ mi rẻ tiền trong quán cà phê. Và cám ơn anh thật nhiều. Com -Hoặc viết vào phần Bình luận phía dưới mỗi bài của chuyên đề Trân trọng cảm ơn. Cay đắng. Chưa hề biết mặt nhau. Ý kiến. Rực rỡ và vô tư… Những ánh mắt từ các bàn liếc về phía chúng ta đã tự dưng làm em bối rối.

Nó làm bạn tin tưởng vào điều kỳ diệu của tình. THÚY HÀ Có nhiều khoảnh khắc trong cuộc sống của bạn có thể ở lại mãi trong trái tim và trong trí nhớ của bạn: Một ánh nhìn.

Phong phú hơn và hơn thế. Trong một group có cùng sự quan hoài. Qua bạn bè. Những gì ta thường nói với nhau trên mạng bỗng trở thành vô duyên. Em đã không đủ gan dạ để bước qua những thành kiến khó khăn có tự trong chính mình

Vì đó là em

Nói chuyện. Em vốn thế từ bao năm nay. Và em thấy nhẹ nhõm trong một cảm giác không phải tại mình… Vài năm đã trôi qua. Giận dữ. Phúc hậu nhưng cũng đầy kiên quyết và chỉ dẫn của anh đã khiến trái tim em rung lên cảm xúc.

Đau nhói. Mãi mãi rời xa bạn. Bít tất là vì em… Hãy tha lỗi cho em anh nhé. Em gọi về số điện thoại của anh. Yêu thích những người biết hướng dẫn đám đông.

Cho các em được đấu đi học. Nói chuyện với nhau. Nó chính là động lực giúp em vượt qua những tháng ngày học hành.

Chúng ta là bạn mà. Để được gặp nhau. Chia sẻ cho cảnh ngộ của một người bạn đáng thương. Em đã va vấp thêm hai lần trong những cuộc tình với những người bằng vai phải lứa. Anh vẫn giữ bản nhạc chuông đó tha thiết.

Và em không phải là không có những rung động nhẹ nhõm dành cho anh. Bên em là nõn nà. Đen đúa. Chuyện địa vị tầng lớp… đâu có là gì. Và từ đó. Anh khi biết em là một sinh viên du học bên trời Tây. Với những lời dịu dàng. Ngọt và hạnh phúc biết chừng nào. Kiếm tiền cô đơn nơi xứ người. Cho đến ngày khi xuất hiện trên màn hình tin nhắn của anh là tuốt luốt lời của bài hát Vì đó là em.

Cả hai chúng ta đều tự nguyện từ từ bước từng bước rời xa nhau. Vẫn là anh đó. Dại dột nhất của em là đã cấp vì sợ anh đau mà phủ nhận: Không có gì đâu anh. Nhưng rồi quờ quạng đã vỡ lẽ khi chúng ta cùng nhau một lần đối diện sự thật. Em mở điện thoại gọi về cho anh. Em đã để cho cả hai ta cuốn vào tình cảm đó với suy nghĩ: cứ yêu cái đã. Khuôn mặt anh lam lũ khắc khổ.

Bước tiếp. Để bao lần khi vấp ngã. Em đã một thoáng sững lại. Anh vẫn nhẹ nhàng vậy mà bước đi.

Và rồi em với anh đã đấu những cuộc chuyện trò vào những giờ có thể. Nhưng cũng có thể rồi mọi thứ sẽ đi qua. Dù gì chăng nữa. Vào mục Gửi bài ở cuối trang -Hoặc theo địa chỉ: truongsonpntp@yahoo. Mời các bạn san sớt cùng PNO những lần rung động vì những xúc cảm thoáng qua đẹp đẽ nào đó từng có trong cuộc đời mình.

Bởi những cuộc chuyện trò đó mang đến cho em bao sự ấm áp. Nhưng cuộc gặp của chúng ta trở thành chuệch choạc đến kỳ quái khi em trong bộ đầm hàng hiệu mà em đã lựa chọn. Đề phòng. Em đi học đi làm trễ hơn. Nhẹ nhàng và nhân đức. Khi đã bao năm rồi trôi qua. Thật bất ngờ khi chỉ sau vài lời chia sẻ.

Nhưng chúng ta đã tức khắc dành cho nhau nhiều cảm tình từ những dòng comment diễn đạt tính cách của mình. Khoảnh khắc ấy cũng làm cuộc sống của bạn đẹp hơn. Trái tim em bất ngờ thảng thốt nhận ra: Anh đã yêu em rồi. Bất thần và buồn.

Những khó khăn của gia đình.